Đang ở trong cảnh tưởng chừng như an toàn của căn nhà vắng vẻ, tôi không thể nghĩ đến việc mình sẽ trở thành nạn nhân của cuộc gặp gỡ đầy đau đớn đó. Khi ánh mắt của chủ nhà bắt gặp tôi, cô ấy không chỉ phát hiện ra hành vi ăn trộm vặt mà còn bày tỏ sự phẫn nộ với tôi.
Không có lối thoát, tôi bị chủ nhà đè ra và bắt đầu trải qua một trải nghiệm đau đớn và bất lực. Mỗi cử động của cô ấy đều làm tăng thêm sự sợ hãi và lo lắng trong tôi. Đó là một cảm giác kinh hoàng khi biết rằng tôi không thể nào thoát khỏi tình huống này.
Tuy nhiên, sau tất cả, tôi nhận ra rằng việc tham gia vào hành động như vậy cần phải được thực hiện một cách tự nguyện và tôn trọng đối phương. Điều quan trọng nhất là đảm bảo rằng cả hai đều đồng ý và thoải mái với những gì đang diễn ra.